Mấy hôm nay con bé con đang mải mê tập văn nghệ để biểu diễn ở trường mầm non, ở tổ dân phố trong ngày hội rằm Trung Thu. Thỉnh thoảng đi qua góc phố, thấy đèn trung thu bày bán thì ít mà các gian hàng bánh trung thu lấn chiếm vỉa hè thì nhiều. Bỗng thấy Trung thu nay sao khác xưa.
Nhớ hồi còn bé, Trăng đêm rằm sáng quắc, nhìn vút cao sau luỹ tre, một cảm giác thành bình, tĩnh lặng vô cùng. Nhớ đêm rằm, ăn vội bát cơm không kịp nhai, phồng mang nuốt cả miếng cháy, soạn sách vở gấp gáp cho ngày mai rồi chạy nhanh ra cổng đứng. Tiếng trống tiếng chiêng cùng với tiếng đập của nhịp tim khua loạn xạ. Đoàn múa lân đã sắp qua cửa nhà. Bố vội treo một phong bì đỏ, bên trong có một ít tiền lẻ, lên cánh cổng, rồi cả nhà cùng háo hức xem đoàn lân nhảy lên cướp quà. Ánh mắt tuổi thơ trong veo, nụ cười gặt gẽo vô âu vô lo hùa cùng đoàn rước đèn, và đi tung tăng khắp xóm.
Trung thu vui lắm, nhiều khi chỉ là đèn ông sao tự chế để xem đứa nào khéo tay hơn đứa nào. Và chỉ đến giữa buổi là ngọn nến thắp sáng bên trong đốt cháy cả đèn luôn
Trăng xưa không còn ló mặt ra là có thể nhìn thấy, mà giờ phải trèo hẳn lên tầng thượng của những toà nhà cao tầng may ra mới có thể thưởng trăng trọn vẹn. Tất cả mọi thứ đã thay đổi, chỉ có Trăng xưa vẫn như Trăng nay, tròn vành vạnh đêm Rằm, và người lớn cũng như con trẻ, vẫn bồi hồi, thổn thức đón Trăng khi nghe lại khúc hát:
“Thùng thình thùng thình trống rộn ràng ngoài đình
Có con sư tử đang múa quanh vòng quanh
Trung Thu liên hoan trăng sáng ngập đường làng
Dưới ánh trăng vàng đoàn em cất tiếng hát vang.”
(30/9/2017)