Đang cười hứng khởi trong chiêm bao, Đỏ như nghe thấy tiếng ai dội vào tai mình. Mở mắt nhìn quanh, trời đã tờ mờ sáng. Mấy cô nàng cùng ngăn đang tuổi ăn tuổi ngủ vẫn phởn phơ ngon giấc, còn Đỏ lạ nước lạ cái suốt đêm cứ mộng mị. Tiếng uỳnh uỵch đều đặn phát ra từ ngăn tủ bên cạnh, hình dung một lúc Đỏ nhận ra đấy là nhạc tập thể hình của các chàng Xmen.“Muốn khoẻ đẹp thì phải tập thể thao, ai muốn khoẻ đẹp thì phải tập thể thao..”, Đỏ bâng khuâng câu hát vẫn hay véo von với các chị em mỗi buổi sớm mai và khi chiều về ngày còn trong xưởng. Thói quen tập thể dục hàng ngày giúp cho thân hình của Đỏ luôn cân đối và dẻo dai.
Có như thế, những lúc độ kiêu ngạo lên cao, Đỏ còn có thế để xun xoe nhan sắc.Đỏ rón rén nhỏm dậy, tránh làm Trắng thun lạnh giật mình, định bụng tập một vài động tác thể dục. Rón rén đi ra khoảng trống duy nhất còn sót lại trong ngăn tủ và vươn vai. Trong lúc tối sáng đan xen, thân hình Đỏ uyển chuyển nhịp nhàng, đẹp một cách huyền ảo.
Được vài phút, Đỏ nghe tiếng húng hắng từ góc phải, và lập tức Trắng thun lạnh kéo tay Ả chạy về chỗ cũ. Mụ Trắng cotton già nhất được mệnh danh là Mama tổng quản của Đồ chip nữ phòng 2801, đang đủng đỉnh tiến lại khoảng trống Đỏ vừa đứng. Thì ra Đỏ vừa chiếm chỗ Thiền của Mụ vẫn sử dụng vào mỗi sáng.
Mama húng hắng lần nữa, toàn thể chị em trong ngăn tủ vội bật dậy, răm rắp và ngăn nắp. Người dọn chỗ này, người dẹp chỗ kia, ai trở về vị trí của người đó. Đỏ lui về cái góc đêm qua đã nằm cạnh Trắng thun lạnh. Ả chợt giật mình nghe tiếng thì thầm của Xmen buồng bên:- Tiếc thật, mới chưa đầy 2 phút, may mà đã kịp quay clip. Đỏ đảo mắt nhanh xung quanh, và phát hiện ra một lỗ hổng nhỏ li ti ở giữa vách ngăn tủ. Không ngờ, buồng bên cạnh lại xài cả smartphone!
Nắng đã lên, Đỏ theo cô chủ đi làm. Lần này, đúng là cô chủ sắm Đỏ về theo phong cách Ton sur Ton. Cô chủ diện đồng phục đỏ, chân đi giày đỏ và tất nhiên nội y đi cùng chỉ có thể là Đỏ. Đường phố vẫn như mọi ngày, đông vui tấp nập, nhưng hôm nay Đỏ thấy hân hoan lạ kỳ. Sau một đêm ở trong ngăn tủ bí bách, giờ mới được thong dong mênh mông. Thế mới biết, tự do là thứ quý giá nhất và luôn là mục đích hướng tới. Nếu có giàu sang phú quý đến mấy mà chịu cảnh cá chậu chim lồng thì cuộc đời còn ý nghĩa mấy phần đâu.
Dường như ngày đẹp, nắng hồng phơi phới, gió mát miên man, cô chủ không suy nghĩ bỏ luôn khẩu trang. Khuôn mặt đẹp sau lớp son phấn kỹ càng, trở nên mỹ miều hơn thể. Đỏ đoán, trên đoạn đường này, khối anh chàng suýt va vào cột điện vì mải ngắm. Phải thôi, như Đỏ trước đây ấy mà, người ta có bao giờ rời được mắt vì vẻ đẹp của Ả.
Đến công sở, cô chủ hôm nay tự tin lạ kỳ, Đỏ cũng thấy tự hào thay. Cô sải bước dài, mái tóc bồng bềnh theo nhịp chân, mỉm cười với tất cả mọi người. Những người bạn mà cô chủ gọi là thân xuýt xoa với màu son mới của cô, khen ngợi kiểu tóc rẽ ngôi hôm nay khác với mọi ngày. Rồi khi cô bước qua, mà không kịp ngoái lại, Đỏ thấy ánh mắt tươi rói của mấy cô bạn bỗng đổi màu ghen tị và soi mói. Ô kìa, đúng là bạn thân rồi, và Thân ai… người ấy lo!
Duy chỉ có một điều chắc chắn không bao giờ thay đổi: Hãy luôn yêu thương và tôn trọng bản thân mình. Nội y không chỉ đơn giản là một bộ quần áo lót bên trong, nó có vai trò tôn vẻ đẹp đường cong của bạn, nâng niu hình thể của bạn và trên hết, giúp bạn luôn tự tin.
(Còn tiếp)